Anh Giang “Goker” Trần là một gương mặt không mấy xa lạ với Cộng đồng Vietnam Raw Denim cùng phong cách thời trang vintage mẫu mực. Goker là một trong những cá tính nổi bật đầu tiên của VNRD, nổi lên từ những outfit denim hiện đại cùng thể hình cân đối, sau đó là một con đường thay đổi về phong cách khi tủ đồ của anh dần chuyển sang những item cổ điển và kinh điển, mà trong đó là hàng loạt những mẫu Levi’s 501. Nhân ngày 501 Day vừa qua, anh Goker cùng VNRD đã có một buổi trò chuyện cafe sáng về quần jeans, về style và về những trải nghiệm rong chơi của anh với chiếc quần Levi’s 501.
Chào anh, mở bài bằng câu hỏi khó, nếu chẳng may tủ đồ của anh bị cháy, thì anh sẽ ôm món gì đầu tiên?
Cho mang thêm được không, một cái mặc sao đủ (cười). Nhưng nếu phải chọn, chắc chắn là chiếc Levi’s Vintage Clothing 501xx bản 1947, vì đây là chiếc quần “chiến” đầu tiên mà anh mua raw hoàn toàn và cũng là dáng quần hợp với cơ thể của anh nhất, phối với work boots cũng rất đẹp. Dáng quần này có phần top block cứng cáp, lưng cao nên khi mặc vào dù đứng hay ngồi cũng thoải mái và đứng dáng. Nhưng nếu lửa cháy chưa tới thì anh sẽ ráng “hốt” thêm những mẫu LVC còn lại mà anh đang sở hữu là 1954, 1955 và một bản washed denim là 501zxx.
Levi’s Vintage Clothing 501xx bản 1947 có thể xem là chiếc quần jeans kinh điển nhất, chắc hẳn trước khi quyết định mua anh cũng đã phải nghiên cứu rất nhiều, anh có thể chia sẻ thêm về quá trình này không?
Chà, câu chuyện này sẽ dài nha. Mọi thứ bắt đầu khi anh muốn mua một chiếc quần jeans để thay đổi phong cách thời trang công sở hàng ngày, nhưng vẫn ngại màu indigo nên anh muốn mua quần màu xám cơ. Anh đi hết những tiệm bán đồ VNXK trên đường Nguyễn Đình Chiểu, vẫn chưa lựa được chiếc quần nào ưng mắt. Lúc đó anh cũng biết đến Levi’s rồi, cũng đúng thôi, nói tới quần jeans là nói tới Levi’s mà, nên anh chạy lên store trên đường Nguyễn Trãi để trải nghiệm. Chiếc quần mà anh mua hôm đó là một chiếc Levi’s 510 skinny. Càng chơi, càng trải nghiệm thì “người chơi” bên trong mình càng “già” đi, nghĩa là những gì càng xưa mình càng thích, và anh bắt đầu nghiên cứu sâu hơn về raw denim. Anh cũng chơi chậm rãi, thử mua những mẫu Raw Denim Made in Japan, rồi Levi’s Made and Craft, phải tới khi được một người bạn “thông não” cho thì anh mới để mắt tới Levi’s Vintage Clothing. Anh còn nhớ câu nói của bạn anh: “Mê quần jeans thì phải mặc Levi’s 501, đừng chạy theo những dáng quần hiện đại nữa, mày sẽ bỏ lỡ nhiều thứ đó.”
Anh bắt đầu lên mạng tìm hiểu về LVC nhưng thật sự kiến thức cho món này là quá nhiều, anh không hiểu cơ chế Shrink-to-Fit là gì, phải mua size nào cho đúng. May mắn một ngày anh tìm ra hình chụp care tag (nhãn hướng dẫn sử dụng và chăm sóc sản phẩm) của LVC và vỡ ra được nhiều điều, sau một hồi đắn đo, anh quyết định chốt hạ luôn mẫu 1947 đúng như lí do mà em nói.
Trải nghiệm của anh với chiếc quần này như thế nào?
Yêu từ cái nhìn đầu tiên (cười). Không chỉ khiến anh hiểu và mê Levi’s Vintage Clothing, chiếc quần này đã khai mở tình yêu với dáng quần straight đối với anh. Gần như ngay lập tức sau đó anh đã đổi hết tủ đồ sang quần straight vì sự mạnh mẽ và classic của dáng quần này.
Việc mua và mặc một chiếc quần raw Shrink-to-Fit cũng thay đổi nhân sinh quan của anh về quần jeans, anh nhận ra vẻ đẹp của những chi tiết mà trước đây anh từng cho là lỗi sản xuất như leg twist (đá ống) hay co rút. Mặc quần STF cũng “dính” người hơn với tính cá nhân hóa cao, anh em đang thi VNRD Fade Contest chắc cũng nhận ra điểm này, chiếc quần được mặc từ cứng tới mềm sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Những đường nét fade đó không phải chỉ để đẹp, mà còn tạo ra những nếp gấp theo cơ thể mình khi chuyển động, như một lớp da thứ hai màu indigo vây, rất sướng đúng không?
Khi vừa mua về, việc đầu tiên anh làm là soak (ngâm) với nước ấm trong 20 phút rồi lấy ra mặc thử, công thức pha 50-50, nửa nước sôi nửa nước lạnh. Công thức này anh thấy là phù hợp nhất với cách chơi của mình, độ co rút vừa phải và mình có thể làm chủ được chứ không sợ bị quá tay. Ai mà chưa chắc chắn về size bụng thì chỉ cần ngâm phần chân thôi, để cạp quần khỏi mặt nước. Soak xong lần đầu mặc lên người là cảm nhận thấy sự khác biệt ngay, vải rút lại dày dặn và có hồn hơn. Sau đó thì cứ mặc thôi, tùy mức độ chịu chơi mà canh lần giặt đầu, chiếc quần anh mặc lâu nhất trước khi giặt lần đầu là 6 tháng, thật ra cũng chưa định giặt đâu nhưng chị nhắc quá (cười).
Chiếc quần Levi’s 501 này đúng là đã thay đổi anh rất nhiều về chuyện ăn mặc hay thậm chí là cảm quan về vẻ đẹp của quần jeans, vậy còn về chuyện mua sắm quần áo sau đó thì sao?
Anh thấy mình kĩ tính, hay có thể nói là khó tính hơn khi mua đồ denim. Xưa thì anh chỉ quan tâm đến màu sắc và dáng quần, nên khi đi shopping rất dễ mua đồ mới vì chỉ cần chiếc quần đó khác đi một chút so với những chiếc mình đang sở hữu là anh mua luôn. Nhưng khi đã hiểu và yêu những chi tiết đắt giá của một chiếc quần jeans, và vì đồ mình thích cũng “đắt giá” hơn theo đúng nghĩa đen, anh để ý đến nhiều thứ khác trước khi ra quyết định mua.
Nhiều người nghĩ chắc anh bây giờ chỉ mua quần có selvedge, nhưng thật ra không phải, miễn là loại vải được dùng may quần là vải tốt, có hay không có lai biên không quan trọng nữa. Anh tự phân loại đồ của mình thành 2 nhóm, đồ raw và đồ washed. Khi mua raw, món đồ mới của anh phải đáp ứng đủ những chi tiết cơ bản của một item heritage, như form straight, vải XX, hidden rivet và chainstitch. Còn nếu là đồ washed thì đó phải là một bản fade replicate thật chiến, màu fade đẹp và có những chi tiết đặc thù, ví dụ như chiếc Levi’s 501zxx 1960 anh đang sở hữu, dùng khóa kéo và được sản xuất giới hạn của 501 chiếc toàn cầu. À, với nhất định là phải Big E nhé, vì nó là tinh thần của vintage.
Với việc sở hữu nhiều item “độc”như vậy, anh có xem mình là một Nhà sưu tầm denim chưa?
Anh nghĩ mình chưa phải một collector, với anh, collector phải là một người sưu tầm theo kiểu bảo tồn món đồ quý, họ mua vì cảm giác sở hữu một mảnh lịch sử trong bộ sưu tập của mình. Anh thì chưa có đủ điều kiện cũng như chưa đủ bản lĩnh để mua về nhìn, món đồ nào mua được anh cũng phải mặc lên người để trải nghiệm. Nhiều lúc vẫn vô tình tìm thấy những món Levi’s true vintage còn mới hay những bản kỉ niệm của hãng, trong khả năng kinh tế dù biết chắc phải ăn mì gói để bù lại, nhưng anh không mua vì sợ về mình kìm lòng không được mà mặc lên người (cười). Nhưng cuộc chơi vẫn còn dài, anh cũng có tâm nguyện mình sẽ chơi tới một lúc nào đó việc được mặc lên người không còn quan trọng bằng việc sở hữu món đồ quý hiếm nữa.
Để trả lời cho câu hỏi này bây giờ thì anh xem mình là một Nhà “cày” denim.
Vậy anh có thể chia sẻ thêm về cách “cày” quần của mình không?
Tất cả quần mới mua về, sau khi soak lần đầu anh đều ráng mặc nhiều nhất và lâu nhất có thể, trung bình là sau khoảng 3 tháng thì quần sẽ lên những chi tiết như whisker và honeycomb, đó là thời điểm tốt để giặt. Anh từng mặc một chiếc quần quá lâu trước khi giặt lần đầu, hậu quả là quần bị rách bươm phần lót túi và vải cũng mục nhiều hơn, cho nên để denim luôn cứng cáp đúng với mục đích ban đầu của nó, đừng ngại giặt! Anh cũng không dùng những loại nước giặt đặc hiệu cho denim mà các hãng quần có bán, với anh chỉ cần lộn trái quần và dùng nước giặt bình thường là đủ.
Có nhiều giai đoạn anh phải xoay tua cày nhiều quần, mới thấy việc bảo quản quần cũng rất quan trọng. Anh phải có chiến thuật rõ ràng, chia đồ của mình ra, đồ mặc nhiều lần anh sẽ để riêng và treo ở nơi thoáng, cách tuần lại mang ra phơi nắng để tránh mốc. Còn đồ mới cứng và chưa mặc thì xếp gọn gàng, lâu lâu cũng cần mang ra nắng.
Còn về phong cách mặc đồ của anh thì sao?
Anh đều cuff khi mặc quần quần Levi’s nhưng không bao giờ cuff quá mắt cá chân. Anh thích Big cuff và Japanese cuff vì nhìn vừa mạnh mẽ nhưng cũng có phần relax ở trong đó.
Nói về cách mặc đồ jeans thì anh lấy cảm hứng từ nhiều nơi lắm, nhưng chắc nhiều nhất là từ game Red Dead Redemption 2, đẹp như phim vậy, nhân vật chính là một tay cao bồi ngoài vòng pháp luật. Là một game AAA, đồ họa của game này cực đẹp, từng bộ outfit với đủ những chất liệu mà anh em VNRD mê mẩn như denim, duck canvas, đến cả boots và nón da, đều làm rất “tới”. Đến giờ lâu lâu anh vẫn mở game lên để đi mua quần áo cho nhân vật, ngắm nghía rồi từ ướm thử xem mình có món nào có thể fit ra được như vậy không (cười).
Cảm hứng ăn mặc của anh còn đến từ những người bạn, người anh cùng đam mê khi tham gia cộng đồng VNRD. Những lần đi cafe gặp gỡ, hay những lần dạo group thấy ảnh đẹp, đều là một nguồn cảm hứng để anh tiếp tục xây dựng tủ đồ và phong cách cá nhân của mình.
Cảm ơn anh về những chia sẻ về kinh nghiệm chơi denim của mình, chúc anh đạt được tâm nguyện trở thành một collector đúng với diễn giải của anh. Vậy anh đã biết món đồ tiếp theo mình muốn mua là gì chưa?
Anh đang hứng thú với việc mang suspender, nên chắc loanh quanh đâu đó LVC 20s hoặc 30s, khi nào lên đồ anh sẽ up ảnh, yên tâm!